Ông Honda
từ nhiệm vị trí giám đốc năm 65 tuổi, khi vẫn còn rất mạnh khỏe. Với bản chất
không thể ngồi yên, để một ngày vô nghĩa trôi qua nên ông quyết định thực hiện:
“Hành trình cảm tạ” đến những cửa hàng đại lý, nhà máy trên toàn đất nước Nhật
Bản: “Tôi muốn nói lời cảm tạ đến tất cả những người đã ủng hộ hợp tác với Công
ty Honda từ trước đến nay”.
Ông sử dụng trực
thăng riêng để đi liên tục từ nơi này đến nơi khác, khi phải đi đường bộ thì ông
thường tự lái xe. Đến đâu ông cũng được hoan nghênh nhiệt liệt như người anh
hùng trong giới kinh doanh. Cuộc hành trình “bắt tay” vòng quanh đất nước này
mất một năm rưỡi. Như vậy phải mất gần hai năm ông mới thật sự quên đi những âm
thanh, tiếng gọi của động cơ.
|
Tình bạn thân thiết giữa
ông Honda và ông Ibuka. |
Ông có thể bỏ được thói quen “tham công tiếc việc” nhưng ông
không thể bỏ mất bản tính hiếu kỳ thích tìm hiểu của mình nên ông vẫn tiếp tục
nghiên cứu và thực hiện những vấn đề liên quan đến: “Sự đốt cháy của nhiên liệu”
hoặc thu thập tài liệu từ khắp thế giới về hiện tượng UFO (Unidentified Flying
Object): “Đĩa bay của người ngoài vũ trụ”. Ngoài ra ông còn dành nhiều quan tâm
cho hoạt động đối ngoại như giao lưu văn hóa quốc tế và giúp đỡ xã hội theo đúng
tôn chỉ của Công ty Honda.
Công tác đối ngoại của ông ngày càng bận rộn
với nhiều lời mời tham gia Hội đồng quản trị của nhiều đoàn thể, cơ quan, tổ
chức..., tham gia thuyết trình hoặc trả lời phỏng vấn trên báo chí, truyền hình.
Vào mùa xuân năm 1981, ông nhận Huân chương Quốc gia Zuihosho hạng nhất
cho những cống hiến của mình. Ngoài ra, ông cũng nhận nhiều huân chương, học vị
“Tiến sĩ danh dự” từ nhiều quốc gia. Năm 1989, ông là người Nhật đầu tiên được
ghi tên trong cung điện của những người có thành tích trong ngành sản xuất ô tô
(Automobile Hall of Fame) tại tiểu bang Michigan (Mỹ).
Năm 1990, ông
nhận Huy chương vàng của FIA- Liên minh ô tô quốc tế (Federation of
International Automobile) vì những cống hiến vĩ đại của ông cho vòng đua F1 và
là người thứ ba trong lịch sử có vinh dự này sau ông Ferry Porshe (Đức) và ông
Enzo Ferrari (Ý). Hàng năm vào tháng bảy, ông thường xuyên tổ chức: “Ngày hội
câu cá đối Ayu” với khách mời là bạn bè thân tình rộng rãi trong chính phủ và từ
mọi giới kinh doanh, văn hóa, thể thao...
Hai ông Honda và Fujisawa còn
có nhiều hoạt động xã hội khác như lập Hội sáng tác “Sakyokai” (năm 1961) là một
quỹ học bổng trích từ tài sản riêng của hai ông. Mục đích chính của quỹ là trợ
giúp những tài năng trẻ trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật. Tất cả đã có 1.735 nhà
nghiên cứu được hưởng chế độ học bổng này mà không có một điều kiện ràng buộc
gì. Cho đến năm 1983, khi quỹ giải tán, mọi người vẫn không biết chính hai ông
là mạnh thường quân, như trong truyện cổ tích nổi tiếng “Ông già chân dài” của
phương Tây. Hai ông còn thành lập tổ chức phi chính phủ: “Hội An toàn giao
thông” sau khi về hưu.
Năm 1977, ông Honda cùng với người em trai ruột-
ông Honda Benjiro- đã cống hiến phần tài sản riêng của mình trị giá 4 tỷ yên để
thành lập “Quỹ Honda” với mục đích tổ chức hội nghị quốc tế liên quan đến vấn đề
“Kỹ thuật phục vụ giải quyết vấn đề môi trường” và trao giải thưởng Honda cho
những nhà khoa học kỹ thuật có cống hiến giá trị cho đề tài này.
Vào ngày 5-8-1991,
ông Honda qua đời tại Bệnh viện Juntenjo vì ung thư gan, thọ 84 tuổi. Tin tức
toàn cầu đã thông báo về tin buồn này. Thời báo New York Time” (Mỹ) đã có bài
chia buồn trang trọng đăng nguyên một trang báo lớn: “Là một nhà kỹ thuật chế
tạo ô tô, ông cũng là một nhà kinh doanh có tầm vóc xây dựng một xí nghiệp tiên
tiến nhất thế giới từ những hoang tàn đổ nát sau chiến tranh”.
Lúc sinh
thời, ông Honda thường căn dặn thay cho di chúc: “Khi tôi mất, công ty không nên
làm tang lễ. Làm tang lễ như thế sẽ gây phiền hà cho nhiều người, ví dụ như gây
tắc nghẽn giao thông. Riêng việc này người sản xuất ô tô tuyệt đối không được
phép”.
Thay cho tang lễ, văn phòng chính của công ty tại Aoyama (Tokyo)
và tất cả các đơn vị kinh doanh, sản xuất tại các nơi khác như Saitama, Suzuka
đều đồng loạt tổ chức “Lễ cảm tạ”. Tại hội trường chính có đến 62.000 người đến
truy điệu ông Honda. Ông Ibuka Masaru, người sáng lập Công ty Sony, bạn tâm giao
của ông Honda, khi được tin buồn này đã phát biểu với báo chí: “Không tổ chức
tang lễ , viếng thăm linh cữu! Trong cuộc đời của mình, ông đã cống hiến và để
lại cho xã hội nhiều đóng góp giá trị nhưng có thể nói tư duy này là cái làm mọi
người thật sự tâm phục kính nể nhất”.
Khi dự định rời hội trường, như có
ai lôi kéo ông quay trở lại và lặng người đứng chiêm ngưỡng trước máy phát điện
loại nhỏ mà hai công ty Honda và Sony cùng hợp tác sản xuất, ông Ibuka như nói
với chính mình: “Tôi nghe ông Honda nhắc nhở phải cố gắng làm thêm một chút nữa,
đừng vội sang thế giới bên này “. Sau đó vào tháng 12-1997, ông Ibuka cũng từ
trần. Vậy là đất nước Nhật Bản đã mất cả hai “thiên tài chế tạo sản xuất” mà bất
cứ ai cũng phải nhìn nhận.
Thế nhưng tinh thần và ý chí của người sáng lập sự nghiệp của
hai ông vẫn sống, vẫn tiếp tục để lại cho các thế hệ sau những đóng góp với
những hình thức đa dạng khác nhau. Trong thời kỳ hầu hết các doanh nghiệp hàng
đầu, có tầm cỡ đều lúng túng trước nguy cơ suy sụp, khó khăn, thì cả hai công ty
Honda và Sony đều tiếp tục phát triển hưng thịnh với phương hướng kinh doanh
không chút dao động.
Được như vậy là nhờ định hướng phát triển của doanh
nghiệp rất rõ ràng mà hai nhà sáng lập đã nuôi dưỡng và đặt đường rầy cho định
hướng ấy tồn tại và phát triển.
Người dịch: NGUYỄN
TRÍ DŨNG
(*) Sách do Trung
tâm Sách và xuất bản Báo SGGP kết hợp với trường Doanh thương Trí Dũng và NXB
văn hóa Sài Gòn xuất bản, hiện đang bán tại các cửa hàng của hệ thống Fahasa
trên toàn quốc
Top
Bài 1: Đứa con người thợ rèn
Bài 2: Từ chú tiểu thành vị thánh
Bài
3: Hai lần thoát chết
Bài 4: Giấc mơ mang tên “Dream”
Bài 5: Chinh phục những đường đua thế giới
Bài
6: Rút lui khi ở đỉnh cao quyền lực
Bài 7 : Hành trình cảm tạ
|